Giải vô địch quốc gia Manchester_United_F.C._mùa_bóng_1998-99

Tháng 8

Tại vòng mở màn Manchester United đối mặt với Leicester City tại Old Trafford. Họ bị dẫn trước chỉ sau 7 phút bóng lăn; Emile Heskey đưa bóng vào lưới sau đường chuyền của Muzzy Izzet trước khi Tony Cottee – người cũng ghi bàn khi hai đội gặp mùa trước – nhân đôi cách biệt khi trận đấu còn 15 phút. Tuy nhiên hai bàn thắng từ pha chạm bóng của Teddy Sheringham và quả phạt của David Beckham giúp đội chủ nhà gỡ lại một điểm.[18] Tiếp đó là trận làm khách đầu tiên gặp West Ham, tuy nhiên màn ra mắt của Dwight Yorke kết thúc với kết quả hòa không bàn thắng. Beckham, người thời điểm này bị coi là trung tâm của sự chú ý sau chiếc thẻ đỏ tại World Cup, bị khán giả la ó chế giễu mỗi khi chạm bóng. Xe buýt chở đội cũng trở thành đối tượng bị các cổ động viên quá khích ném chai lọ và gạch đá.[19] Sau trận đấu này Ferguson cùng các cầu thủ và ban huấn luyện từ chối mọi cuộc phỏng vấn từ báo chí.[20]

Tháng 9

Manchester United có trận thắng đầu tiên vào ngày 9 tháng 9 trước tân binh Charlton Athletic với tỉ số 4–1.[21] Yorke và Ole Gunnar Solskjær mỗi người ghi một cú đúp. Tuy nhiên trận đấu bị ảnh hưởng từ các cuộc biểu tình phản đối trong và ngoài Old Trafford trước khả năng BSkyB thâu tóm United.[22] Những câu hô hào phản đối tục tĩu cũng nhắm vào chủ tịch Martin Edwards, người ủng hộ cuộc sáp nhập.[21] Chiến thắng 2–0 trước Coventry City giúp Manchester United tự tin cho trận mở màn cúp C1 trên sân nhà gặp Barcelona,[23] nhưng thất bại toàn diện trước Arsenal khiến họ tụt xuống thứ 10.[24] Đây là trận thắng thứ ba liên tiếp của Arsène Wenger trước Ferguson (bốn trên mọi đấu trường); các bàn thắng của Tony Adams, Nicolas AnelkaFredrik Ljungberg khiến Manchester United nhận trận thua sân khách đậm nhất trong hai năm. Tiền vệ Nicky Butt, người vừa bị thẻ đỏ tại Champions League, nhận tiếp thẻ đỏ nữa chỉ trong vòng 4 ngày sau khi vào bóng với Patrick Vieira.[24] United kết thúc tháng 9 với trận thắng kình địch Liverpool 2–0 để vươn lên thứ 5.[25]

Tháng 10

Chuyến hành quân tới The Dell của Southampton ngày 3 tháng 10 gây chú ý vì thành tích không thắng trên sân vận động này của Quỷ đỏ. Họ thua Southampton trong cả ba lần làm khách gần nhất, trong đó có trận đại bại 6–3 năm 1996.[26][27] Trận đấu là lần thứ hai Andy Cole đá cặp với Yorke trong mùa giải này, và cả hai đều điền tên mình lên bảng tỉ số. Cầu thủ vào sân thay người Jordi Cruijff ghi bàn ấn đinh tỉ số 3-0 ở phút 75 để đưa United lên ngôi nhì bảng, kém đội dẫn đầu Aston Villa 4 điểm.[28] Thủ môn thứ hai Raimond van der Gouw, người bắt thay cho Peter Schmeichel ở trận với Southampton tiếp tục có mặt trong trận thắng 5–1 trên sân nhà trước Wimbledon, trận thắng đậm nhất tại Old Trafford mùa giải này.[29] Ryan Giggs, Beckham, Yorke và Cole (2) đều ghi bàn còn Ferguson đặc biệt khen ngợi đóng gop của hậu vệ 19 tuổi Wes Brown.[29] United hòa trên sân của Derby County vào ngày 24 tháng 10[30] và vượt qua Everton 4–1 ngay tại Goodison Park vào ngày Halloween để thu hẹp khoảng cách với ngôi đầu còn 1 điểm.[31]

Tháng 11

Manchester United hòa trận sân nhà đầu tiên trước Newcastle United,[32] nhưng bù lại bằng chiến thắng 3–2 đội cuối bảng Blackburn Rovers.[33] Các sai sót trong hệ thống phòng ngự, đặc biệt từ Schmeichel, khiến đội bóng phải trả giá trên sân của Sheffield Wednesday, qua đó bỏ lỡ cơ hội lên ngôi đầu bảng.[34] Cú đúp của Niclas Alexandersson và bàn còn lại của Wim Jonk khiến Ferguson nhận thất bại thứ hai tại giải Ngoại hạng và nối dài thành tích tệ hại tại Hillsborough khi chỉ thắng một trong 8 lần làm khách tại đây.[34] Trong trận đấu cuối cùng của tháng 11, Manchester United tiếp Leeds United. Khoảnh khắc thần kì của Butt giúp MU giữ lại ba điểm và tiếp tục gây áp lực cho các đối thủ cạnh tranh.[35]

Tháng 12

Tháng 12 mở ra với ba trận hòa liên tiếp với trận hòa đầu tiên trên sân của đội đầu bảng Aston Villa.[36] United đã may mắn có được 1 điểm khi bị đối phương ép sân trong hiệp 2, nhưng lại đánh rơi thế dẫn trước 2–0 trước Tottenham Hotspur ở trận đấu sau đó.[37] Hai bàn của Solskjær đưa United dẫn trước, nhưng Gary Neville phải nhận thẻ vàng thứ hai ở phút 39 sau lỗi kéo áo với David Ginola. Đội trưởng Sol Campbell rút ngắn tỉ số khi trận đấu còn 20 phút và một lần nữa ghi bàn ở những phút bù giờ để khép lại trận đấu tại White Hart Lane. 4 ngày sau United để Chelsea có điểm tại Old Trafford[38] và sau đó nhận thất bại cuối cùng trong mùa giải trước Middlesbrough với tỉ số 2–3 trong trận đấu không có sự chỉ đạo của Ferguson.[39][40] Họ cuối cùng cũng trở lại mạch chiến thắng vào Ngày tặng quà trước Nottingham Forest[41] và kết thúc năm 1998 bằng một điểm tại Stamford Bridge.[42]

Tháng 1

Sự cố mất điện tại Old Trafford khiến trận gặp West Ham ngày 10 tháng 1 bị trì hoãn vài tiếng, nhưng không thể ngăn phần thắng 4–1 nghiêng về Manchester United. Sự phối hợp giữa Yorke và Cole cũng bắt đầu tỏ ra ăn ý hơn với minh chứng là trận đại thắng 6–2 trước Leicester City. 5 bàn trong hiệp hai trong đó có cú hat-trick của cầu thủ người Trinidad và Tobago giúp giảm cách biệt với Chelsea ở ngôi đầu xuống còn 2 điểm.[43] Vào ngày cuối cùng của tháng 1, Manchester United lần đầu tiên lên ngôi đầu bảng trong mùa giải với cách biệt 1 điểm với các đối thủ xếp sau.[44] Bàn thắng muộn của Yorke ở phút 89 trận thắng 1–0 trên sân của Charlton Athletic giúp United có trận thắng thứ ba liên tiếp.

Tháng 2

Manchester United vượt qua Derby County 1–0 trên sân nhà vào ngày 3 tháng 2 để gia tăng khoảng cách với Chelsea lên 4 điểm.[45] Ba ngày sau họ thiết lập kỷ lục mới trên sân City Ground khi có trận thắng sân khách đậm nhất trong lịch sử Premier League (8–1). Cầu thủ vào sân từ ghế dự bị Ole Gunnar Solskjaer thậm chí còn ghi bốn bàn trong vòng 10 phút.[46] Ron Atkinson, huấn luyện viên của Nottingham Forest, nói rằng Manchester United là đội bóng xuất sắc nhất tại giải đấu,[47] còn Ferguson gặp phải chút khó xử trong sắp xếp đội hình trước cuộc đụng độ với Arsenal vào ngày 17. Pháo thủ không có sự phục vụ của Dennis Bergkamp, Emmanuel PetitMartin Keown,[48] và phải nhận một quả phạt đền từ khá sớm do Ray Parlour đốn ngã Johnsen. Yorke bỏ lỡ cơ hội khi đưa quả bóng đi ra ngoài. United trả giá vì phung phí cơ hội vào đầu hiệp 2 sau khi Nwankwo Kanu chọc khe cho Anelka mở tỉ số. Tuy nhiên thành tích sạch lưới của Arsenal trước trận[49] buộc phải dừng lại sau bàn thắng từ cú đánh đầu của Cole ở phút 60, ấn định kết quả hòa 1–1. Những trận thắng liên tiếp tại Coventry (1–0) vào ngày 20[50] và Southampton (2–1) trên sân nhà một tuần sau[51] giúp United duy trì ngôi đầu bảng.

Tháng 3 và 4

United thắng cả hai trận duy nhất tại giải quốc nội trong tháng 3 trước Newcastle và Everton.[52]

Manchester United chỉ có trận hòa 1–1 tại Wimbledon vào ngày 3 tháng 4 nhờ cú sút kĩ thuật của Beckham.[53] Mặc dù để nhiều trụ cột nghỉ ngơi cho cuộc đọ sức với Juventus, United vẫn dễ dàng có được thắng lợi 3–0 tại Old Trafford trước Sheffield Wednesday[54] và nỗ lực để có trận hòa Elland Road của Leeds.[55] Nhưng trận hòa này giúp Arsenal lên ngôi đầu Premier League lần đầu tiên trong mùa giải nhờ nã 6 bàn trước Middlesbrough tại Riverside.[56]

Tháng 5

Cả đội nhận danh hiệu vô địch giải Ngoại hạng sau trận thắng trước Tottenham vào ngày 16 tháng 5 năm 1999.

Trong trận gặp Liverpool tại Anfield, Ferguson sử dụng trở lại bộ đôi Cole–Yorke, và từ quả tạt của Beckham, Yorke mở tỉ số ở phút 23. Irwin nhân đôi cách biệt từ chấm 11m sau pha phạm lỗi của Jamie Carragher với Jesper Blomqvist. Nhưng chính Irwin bị truất quyền thi đấu ở phút 76 sau khi Jamie Redknapp bàn thắng từ quả penalty cho Liverpool vài phút trước đó. Paul Ince, người bị Ferguson dùng lời lẽ không hay trước trận,[57] ghi bàn quân bình khi trận đấu còn 2 phút. Cùng ngày, Arsenal đánh bại Tottenham một cách thuyết phục để gia tăng cách biệt lên thành 3 điểm, nhưng thi đấu nhiều hơn 1 trận.[58] Wenger vẫn cho rắng United có nhiều cơ hội,[58] nhưng cuộc đua tới chức vô địch chỉ được quyết định vào ngày cuối cùng của mùa giải.

Yorke ghi bàn thắng thứ 29 trong mùa giải tại Middlesbrough để đưa đội trở lại ngôi đầu. Bàn thắng của Jimmy Floyd Hasselbaink trước Arsenal hai ngày sau nhấn chìm hi vọng của Wenger về việc bảo vệ danh hiệu.[59] United hòa không bàn thắng trên sân Ewood Park của Blackburn Rovers, đội bóng phải xuống hạng vào cuối mùa. Tuy nhiên trận hòa này không ảnh hưởng tới việc Manchester United lên ngôi vô địch sau màn lội ngược dòng trước Tottenham để giành chiến thắng 2–1.[60] Đội quân của Alex Ferguson lần thứ 5 vô địch trong 7 mùa giải Premiership.

Thời gianĐối thủC/KTỷ số
Bt-Bb
Cầu thủ ghi bànSố lượng khán giảVị trí
Ngày 15 tháng 8 năm 1998Leicester CityC2–2Sheringham 79', Beckham 90'55.052thứ 7
Ngày 22 tháng 8 năm 1998West Ham UnitedK0–026.039thứ 11
Ngày 9 tháng 9 năm 1998Charlton AthleticC4–1Solskjær (2) 39', 63', Yorke 45', 48'55.147thứ 9
Ngày 12 tháng 9 năm 1998Coventry CityC2–0Yorke 20', Johnsen 48'55.193thứ 5
Ngày 20 tháng 9 năm 1998ArsenalK0–338.142thứ 10
Ngày 24 tháng 9 năm 1998LiverpoolC2–0Irwin 19' (pen), Scholes 80'55.181thứ 5
Ngày 3 tháng 10 năm 1998SouthamptonK3–0Yorke 12', Cole 60', Cruijff 75'15.251thứ 2
Ngày 17 tháng 10 năm 1998WimbledonC5–1Cole (2) 19', 88', Giggs 45', Beckham 47', Yorke 52'55.265thứ 2
Ngày 24 tháng 10 năm 1998Derby CountyK1–1Cruijff 86'30.867thứ 2
Ngày 31 tháng 10 năm 1998EvertonK4–1Yorke 14', Short 23' (pln), Cole 59', Blomqvist 64'40.079thứ 2
Ngày 8 tháng 11 năm 1998Newcastle UnitedC0–055.174thứ 3
Ngày 14 tháng 11 năm 1998Blackburn RoversC3–2Scholes (2) 31', 59', Yorke 43'55.198thứ 2
Ngày 21 tháng 11 năm 1998Sheffield WednesdayK1–3Cole 29'39.475thứ 2
Ngày 29 tháng 11 năm 1998Leeds UnitedC3–2Solskjær 45', Keane 46', Butt 78'55.172thứ 2
Ngày 5 tháng 12 năm 1998Aston VillaK1–1Scholes 47'39.241thứ 2
Ngày 12 tháng 12 năm 1998Tottenham HotspurK2–2Solskjær (2) 11', 18'36.079thứ 1
Ngày 16 tháng 12 năm 1998ChelseaC1–1Cole 45'55.159thứ 2
Ngày 19 tháng 12 năm 1998MiddlesbroughC2–3Butt 62', Scholes 70'55.152thứ 3
Ngày 26 tháng 12 năm 1998Nottingham ForestC3–0Johnsen (2) 28', 60', Giggs 62'55.216thứ 4
Ngày 29 tháng 12 năm 1998ChelseaK0–034.741thứ 4
Ngày 10 tháng 1 năm 1999West Ham UnitedC4–1Yorke 10', Cole (2) 40', 68', Solskjær 81'55.180thứ 3
Ngày 16 tháng 1 năm 1999Leicester CityK6–2Yorke (3) 10', 64', 86', Cole (2) 50', 62', Stam 90'22.091thứ 3
Ngày 31 tháng 1 năm 1999Charlton AthleticK1–0Yorke 89'20.043thứ 1
Ngày 3 tháng 2 năm 1999Derby CountyC1–0Yorke 65'55.174thứ 1
Ngày 6 tháng 2 năm 1999Nottingham ForestK8–1Yorke (2) 2', 67', Cole (2) 7', 50', Solskjær (4) 80', 88', 90', 90'30.025thứ 1
Ngày 17 tháng 2 năm 1999ArsenalC1–1Cole 61'55.171thứ 1
Ngày 20 tháng 2 năm 1999Coventry CityK1–0Giggs 79'27.596thứ 1
Ngày 27 tháng 2 năm 1999SouthamptonC2–1Keane 80', Yorke 84'55.316thứ 1
Ngày 13 tháng 3 năm 1999Newcastle UnitedK2–1Cole 25', 51'36.776thứ 1
Ngày 21 tháng 3 năm 1999EvertonC3–1Solskjær 55', G. Neville 64', Beckham 67'55.182thứ 1
Ngày 3 tháng 4 năm 1999WimbledonK1–1Beckham 44'26.121thứ 1
Ngày 17 tháng 4 năm 1999Sheffield WednesdayC3–0Solskjær 34', Sheringham 45', Scholes 62'55.270thứ 1
Ngày 25 tháng 4 năm 1999Leeds UnitedK1–1Cole 55'40.255thứ 2
Ngày 1 tháng 5 năm 1999Aston VillaC2–1Watson 20' (o.g.), Beckham 47'55.189thứ 2
Ngày 5 tháng 5 năm 1999LiverpoolK2–2Yorke 22', Irwin 57' (pen.)44.702thứ 2
Ngày 9 tháng 5 năm 1999MiddlesbroughK1–0Yorke 45'34.665thứ 1
Ngày 12 tháng 5 năm 1999Blackburn RoversK0–030.436thứ 1
Ngày 16 tháng 5 năm 1999Tottenham HotspurC2–1Beckham 43', Cole 48'55.189thứ 1

Màu sắc: Màu xanh = Manchester United thắng; Màu vàng = Hòa; Màu đỏ = Đối thủ thắng.

Câu lạc bộTrTHBBtBbHsĐiểm
1Manchester United38221338037+4379
2Arsenal38221245917+4278
3Chelsea38201535730+2775

Cách tính điểm: 3 điểm cho một trận thắng; 1 điểm cho một trận hòa; không có điểm nếu thất bại.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Manchester_United_F.C._mùa_bóng_1998-99 http://www.aboutmanutd.com/man-u-seasons/1998-1999... http://www.arseweb.com/98-99/reports/170299.html http://www.channel4.com/entertainment/tv/microsite... http://www.irishtimes.com/newspaper/sport/1998/012... http://www.mufcinfo.com/manupag/transfers/transfer... http://pqasb.pqarchiver.com/smgpubs/access/6022087... http://www.premierleague.com/page/manchester-unite... http://www.soccerbase.com/players/player.sd?player... http://www.soccerbase.com/players/search.sd?search... http://www.soccerbase.com/players/search.sd?search...